Ngăn chặn tin đồn chỉ là lấy mùi xoa che voi ma mút

Ngày 3/4, RFA Tiếng Việt đăng bài bình luận “Tin đồn về đại gia Dương Công Minh: dùng công an đàn áp truyền thông, căn bệnh nan y của tư sản đỏ”, của blogger Gió Bấc.

Tác giả cho biết, trong ngày cá tháng 4, trang Facebook tên “Thang Dang” đăng tin ông Dương Công Minh – Chủ tịch Ngân hàng Sacombank – bị cấm xuất cảnh vì tham gia rửa tiền cho bà Trương Mỹ Lan, số tiền lên đến 108.000 tỷ đồng và hơn 12 triệu USD, được bà Lan trả công 30.000 tỷ đồng.

Theo tác giả, “Thang Dang” là nickname của ông Đặng Tất Thắng, là cộng sự thân thiết hiếm hoi của Trịnh Văn Quyết (cựu Chủ tịch Tập đoàn FLC) không dính vào lao lý.

Sau khi ông Quyết bị khởi tố, ông Thắng được bầu làm Phó Chủ tịch Hội đồng Quản trị FLC, Chủ tịch Hội đồng Quản trị Bamboo airline một thời gian, cho đến khi hãng hàng không này bị Dương Công Minh thâu tóm.

Vẫn theo tác giả, ngay sáng 2/4, cổ phiếu STB của Sacombank đã bị bán tháo, ảnh hưởng dây chuyền đến các cổ phiếu khối ngân hàng. Đây là sự cố truyền thông khá nguy hiểm trong lĩnh vực tài chính.

Tác giả phân tích, nếu không bị cấm xuất cảnh, ông Minh chỉ cần làm một chuyến du lịch đi Bangkok, Singapore hay Phnom Penh, uống cà phê, nghe nhạc, … chụp ảnh quay phim, rồi quay về.

Ấy nhưng, ông Minh và Sacombank lại “bác thông tin ông Dương Công Minh bị cấm xuất cảnh” bằng một thông cáo báo chí. Thậm chí, Sacombank còn gửi công văn đến các cơ quan Đảng, nhà nước, như Ban Tuyên giáo, Bộ Thông tin Truyền thông và đặc biệt là Bộ Công an.

Chỉ vài giờ sau, các báo điện tử của nhà nước đã rộ lên lời vàng ngọc của “Bộ Công an”. Theo lời  Trung tướng Tô Ân Xô, “ông Dương Công Minh không nằm trong danh sách cấm xuất cảnh”, và đe dọa “mọi hành vi đưa tin sai sự thật sẽ bị phát hiện, xử lý nghiêm theo quy định của pháp luật”.

Tác giả bình luận, nếu ông Đặng Tất Thắng có nói sai thì chỉ sai với cá nhân ông Dương Công Minh, không có nào “nhằm phá hoại, gây ảnh hưởng tiêu cực đến hoạt động bình thường của hệ thống tài chính, ngân hàng”. Hơn nữa, ông Thắng đang cư trú tại Úc, muốn bắt về Việt Nam quy án, xử lý nghiêm theo Điều 331, e rằng lại xảy ra scandal Trịnh Xuân Thanh thứ 2.

Tác giả tiếp tục cho hay, đến sáng 3/4, Facebook Thanh Hieu Bui đăng lại đơn thư tố cáo Dương Công Minh hối lộ Trung tướng Đỗ Văn Hoành – Cục trưởng C01 (Bộ Công an) 2 triệu đô la, trong quá trình Minh cưỡng ép, lừa gạt Trịnh Văn Quyết để mua cổ phần Bamboo với giá rẻ mạt 250.000 đồng/cổ phiếu.

Ông Hiếu cũng cho biết thêm, ông Minh có thể đã “bị phát hiện liên quan rửa tiền cho bà Trương Mỹ Lan. Còn Hoành thời làm Công an Vĩnh Phúc nhận tiền của Hậu Pháo.”

Tác giả dẫn một loạt sự việc mà công an “bác tin đồn”, nhưng sau đó, tin đồn đều là sự thật. Từ chuyện ông Nguyễn Bá Thanh và một số quan chức khác bị bệnh, đến vụ trái phiếu An Đông, và đến cả việc Trịnh Văn Quyết bị bắt…

Tác giả đánh giá, mặc dù, Sacombank và ông Tô Ân Xô trấn an, nhưng cổ phiếu STB của Sacombank đã mất giá 4% và khối lượng giao dịch vọt lên 105 triệu đơn vị. Ngay cả khối ngoại cũng bán ròng mạnh STB, với gần 290 tỷ đồng.

Tác giả nhận xét, thế lực chống lưng ông Dương Công Minh rất mạnh. Ông có thể chiếm giữ trên 100 ha đất sân bay kinh doanh sân golf; thâu tóm Sacombank từ tay Trầm Bê; thâu tóm Bamboo khi Trịnh Văn Quyết bị tạm giam, đủ thấy thủ thuật của ông cũng rất cao cường.

Nhưng, tác giả nhấn mạnh, trong cuộc chiến cung đình hiện nay, người ta chặt nhánh trước khi đốn củi, bắt sân sau để chiếm mặt tiền, liệu ông Minh có thể tiếp tục an hưởng?

Tác giả nhận định, dù có vượt qua đại nạn rửa tiền cho Vạn Thịnh Phát hay đại án Hậu Pháo Vĩnh Phúc, e rằng Dương Công Minh cũng khó vượt qua liều thuốc tự sát dùng công an bịt miệng truyền thông. Khốn thay, những doanh nghiệp, đại gia này vốn ra đời và lớn lên từ thể chế độc quyền, lạm quyền của Cộng sản, cậy dựa vào quyền lực công an, chính quyền, để cướp bóc, chiếm đoạt, trấn áp đã nghiện ngập sự lạm quyền ấy như căn bệnh nan y.

 

Hoàng Anh – thoibao.de